Hành trình viết lách

Nếu là sách thì sẽ là cuốn sách như thế nào?

Arcane

Dù đó là một bài nhạc, đoạn video, thiết kế hình ảnh, hoặc có thể là một bài viết. Một cái gì đó thuộc về cá nhân có thể công bố ra thế giới. Một cảm giác vui vẻ, phấn khởi, có thể là tích cực đến điên cuồng vì đã mang một điều gì đó đến với mọi người. Một sản phẩm có giá trị của chính bản thân.

Có thể cho đi một điều gì đó cảm thấy vui vẻ thật sự. Tôi vẫn còn có thể cảm nhận được sự hăng say sáng tạo trong từng câu chữ, từng hình ảnh sử dụng, cách trang trí màu sắc ở khắp mọi nơi.

Tôi đang từ từ từng bước tìm hiểu xem những tác phẩm trong tươi lai sẽ có hình dạng như thế nào. Có lẽ là một cuốn sách chăng?

Le Petit Prince – Antoine De Saint-Exupéry
Les Misérables – Victor Hugo

Le Petit Prince (Hoàng Tử Bé)Les Misésrables (Những người khốn khổ), hai tác phẩm nổi tiếng của nước Pháp, đồng thời dễ dàng thể hiện được những tiêu chí tiêu biểu sau đây. Dừng một chút… đợi đã nào…, tôi nghĩ rằng chúng ta không còn có thể viết các tác phẩm như thế này ngày hôm nay. Vì sao? Bởi vì còn tùy thuộc vào hoàn cảnh sống, cảm nhận, trải nghiệm, sự kiện, dòng thời gian của các niên đại,… Đây là thứ không thể sao chép được. Và nguyên tắc đầu tiên trong viết lách: học hỏi chứ không sao chép. Mục đích tôi chia sẻ là để phân tích một chút vềNếu là sách thì sẽ là cuốn sách như thế nào?

Nếu tôi không nhầm thì cuốn sách Hoàng Tử Bé có khoảng 111 trang, trong đó hết phân nửa là hình vẽ. Ngược lại Những Người Khốn Khổ theo ước tính khoảng 1800 trang và toàn là chữ và chữ. Cả hai cuốn sách đều mang đến cho tôi cảm xúc trọn vẹn, rất nhiều ý tưởng để diễn đạt hết toàn bộ nội dung. Tôi nghĩ tác giả rất hài lòng khi kết thúc vì chính tôi cũng rất sung sướng và thoả mãn khi đóng lại trang sách cuối cùng.

Tôi ngưỡng mộ nhà soạn nhạc thiên tài Mozart không chỉ ngoài những tác phẩm của ông có thể chạm đến tâm hồn của con người mà còn giúp cho người dân của đất nước phát triển du lịch và đời sống. Thế thì…phải chăng những tác phẩm văn học cũng có thể tạo nên điều đó?

Hai cuốn sách trên dù đã ở thế kỷ trước như đến giờ vẫn các nhà xuất bản vẫn tái bản nhiều lần với nhiều chất liệu, cách in ấn khác nhau. Ở đó trang bìa, chất liệu giấy, hình ảnh còn rất được chú trọng, có thể dùng để mà trang trí. Người đọc biết cách nâng niu, bởi vì có những điều bí ẩn trong tâm hồn không thể nào nói ra, chỉ biết cất giấu qua những trang sách.

Viết một cuốn sách không đơn giản, đừng để hai điều trên trói buộc bạn. Khi đọc một cuốn sách đôi khi tự nói với mình rằng: “Ồ, tôi cũng viết được”. Nhưng khi bắt tay vào làm thì lại không biết bắt đầu từ đâu, rồi bao nhiêu khó khăn xảy đến.

Chia đoạn, tóm gọn ý chính, làm rõ ý phụ, phân bổ nội dung,… để người đọc có thời gian tiếp nhận. Không cung cấp quá nhiều thông tin cùng một lúc làm cho não bộ cảm thấy mệt mỏi mà sinh ra phản ứng chống lại. Đây là ý thứ 1.

Ý thứ 2. Ngôn từ bay bổng, kích thích sự liên tưởng. Gợi ra chính câu chuyện của người đọc khiến cho họ có thể cảm nhận những hạnh phúc hoặc nỗi đau, hay thậm chí còn hiểu sâu sắc nội dung ẩn ý của tác giả. Nếu có thể kích hoạt trí tưởng tượng, cảm xúc của đọc giả thì hay hơn nhiều. Có rất nhiều cuốn sách cho tôi những liên tưởng được như thế như là sách của Napoleon Hill.

Thật ra chẳng có một công thức hay phương cách định hình một cuốn sách là phải như thế nào cả. Giá trị là lúc chúng ta đang trên con đường tạo ra tác phẩm của mình.

Dù là một ý tưởng nhỏ, cũng có thể cho ra một cuốn sách có giá trị. Hoặc là quan sát những suy nghĩ, cuộc sống về một con người và viết những án văn về nó. Và niềm vui trong lúc đó là điều có giá trị nhất, một điều gì đó của riêng ta.

Hoặc bạn có thể viết về phần tồi tệ, những điều gì đó điên rồ trong cuộc sống. Không phải ai cũng từng như thế, nhưng chắc có lẽ người nào đã từng điên rồ sẽ hiểu rõ sâu sắc cái cảm giác bức bối, tuyệt vọng mà không có từ ngữ, lời văn nào có thể diễn tả được. Có lẽ không gì tuyệt hơn là dẫn dắt câu chuyện buồn của bạn hoặc của người khác và viết theo góc nhìn, cảm nhận của bản thân. Cuối cùng là thuyết phục được nhà xuất bản, công ty phát hành hoặc bạn có thể tự in ấn cuốn sách của bạn.

Trên con đường này còn phải học hỏi, rèn luyện, tư duy nhiều để tìm ra hướng đi đúng cho bản thân. Không cần phải nóng vội, bình tĩnh, quan sát mọi chuyện và điều gì đến cũng sẽ đến. Tôi luôn tin là như vậy.

Tôi chưa viết được hay, tôi biết. Kinh nghiệm xã hội có thể là chưa đủ, và năng lực viết cũng chưa tốt. Năng lực viết là như thế nào? Là như thế này đây có nhiều ý tưởng nhưng không tổng hợp được, chưa biết cách vận dụng, để rồi giờ đây đang phải viết từng ý một, chỉnh sửa từng chữ một. Bên cạnh đó, ngược lại với điều trên, khi có ý rồi thì lại nôn nóng viết, không biết tiết chế suy nghĩ và câu từ, không kiểm soát được cảm xúc. Tim luôn đập nhanh mỗi có ý tưởng phát triển mới, sợ nội dung sẽ bị trôi mất nên viết nhanh, viết qua loa bất chấp. Tôi vẫn chưa biết cách nào để khắc phục điều đó.

Giống như một cây bút chì chưa được mài dũa. Nhưng dù có gì bất cứ lý do gì thì điều đó không khiến tôi dừng lại. Tôi nhận ra một điều rằng năng lực của mình được trau dồi qua thời gian nhưng không phải là từng một ngày viết một cách giống nhau.

Tôi nhận ra không nên cố gắng viết theo một phong cách. Một năm trước tôi viết phong cách (A), vài tháng sau tôi lại thay đổi một chút, rời khỏi môi trường quen thuộc. Thế là có chút tiến bộ trong suy nghĩ, đầu óc táo bạo hơn, dám thử thách những điều mới mẻ. Nhờ vậy, thu nhặt được rất nhiều ý tưởng trong xã hội, mở rộng thế giới quan của chính mình. Cách nhìn nhận cũng có thể phát triển hơn, sâu hơn và cụ thể hơn.

Đương nhiên về phần diễn đạt ý, trình bày nội dung như thế nào thì dần dần luyện tập viết mới có thể trau dồi. Tôi nghĩ cái đó thuộc về kinh nghiệm, càng viết thì càng rõ ý, khám phá ra nhiều điều thú vị trong bản thân.

Cho dù bạn viết thể loại nào thì cũng sẽ để lại một “chất riêng” không giống với bất cứ ai, bởi vì mỗi người đều ‘độc nhất vô nhị’. Nếu vẫn chưa rõ phong cách viết của mình thì cứ viết thật nhiều, dần sẽ được định hình. Giống như tôi, viết một bài viết tôi sẽ không thoải mãn và tôi cứ thế viết nhiều thể loại khác nhau. Và tiếp sau có thể là một cuốn sách nhỏ, có một ý tưởng nhỏ, nhưng thể hiện đầy đủ “cái riêng” của bản thân.

Tạm biệt!

Viết tạo nguồn năng lượng cho tôi

Bạn cũng có thể thích..