Hành trình viết lách

NHỮNG BƯỚC ĐẦU TIÊN, VIẾT CHO BẢN THÂN

Ảnh: freestocksBapt

Vậy phải hỏi đến mục đích của tôi viết lách là để làm gì? Tôi có muốn viết như những cây bút đó hay không?… Hay chỉ đơn giản là muốn chia sẻ góc nhìn cá nhân trong cuộc sống đến với mọi người?

Mình cũng thấy có những bạn Content Creator rất là hay, họ cũng không cần phải học đại học lớn, nội dung của họ đơn giản nhưng lại cuốn hút mang đến nhiều giá trị cho người khác. Hiện tại đối với mình như vậy cũng ổn phết. Mục tiêu gần cần phải đặt như thế, không cần quá xa vời. Mình nghĩ cũng đừng lo lắng quá, đừng loay hoay quá nhiều để so sánh bài viết với người khác. Cứ viết những gì mình thích, đừng làm phiền ai, nếu mang lại giá trị thì người khác sẽ tìm đến.

Điểm quan trọng là đây chăng? Mình cần phải có “tự tin” để đăng bài vì đăng bài là thể hiện mình đến với công chúng, nếu mình chưa đăng bài có nghĩa là mình chưa đủ tự tin để đăng, chưa đủ tự tin nghĩa là sao là bài viết ấy mình thấy nó chưa thể hiện hết đúng con người của mình. Đúng! con người mình chưa hoàn hảo và ban đầu chưa có kinh nghiệm nên bài viết thấy không hay được.

Khi nóng vội mình sẽ không cho ra những suy nghĩ tốt nhất được bài viết sẽ thể hiện sự hấp tấp, vội vàng vì vậy cần bình tĩnh qua một thời gian, đọc lại và chỉnh sửa rồi đăng. (Thật ra bài viết này tôi đã viết từ một năm trước, bây giờ mới có cơ hội đăng tải.) Tuy còn thiếu sót nhưng luôn chỉnh chu thể hiện sự tôn trọng người đọc cũng như bản thân bằng những gì tốt nhất mà mình có.

Viết ra những thứ mà mình đang nghĩ dù đúng hay là sai. Đôi khi sai bổ trợ cho đúng, đúng lại bổ trợ cho sai. Tóm lại mình cũng là từ những người bình thường yêu thích việc viết mà nhận ra giá trị của bản thân.

Cứ viết thôi, trong file Word, mình có rất nhiều quan điểm về đời sống, con người, môi trường làm việc. Nhưng xấu hay dở cứ viết đâu ai có thể biết được bạn đang viết những gì, dù bạn có viết xấu về người khác như thế nào, đâu ai có thể trói buộc bạn khi bạn viết ra những quan điểm cá nhân của mình.

Chỉ là chúng ta cũng nên hạn chế nói trên mạng xã hội để không làm ảnh hưởng đến người khác. Vì sếp và đồng nghiệp hay người yêu,… cũng chỉ là con người giống như bạn, sau khi bạn đi, người đó sẽ trở nên tốt hơn hoặc họ có sự thay đổi nhận thức riêng, khi mà chia tay để đánh mất một người tài năng và quý giá. Ai cũng có cơ hội đó. Quan trọng bạn tôn trọng người khác cũng như tôn trọng chính bản thân mình.

Đi Đi Tâm Hồn

Không cần viết ra cụ thể đó là gì đâu, cứ viết đi, thật ra cũng không hẳn là đề cao nội dung. Mà là sự thấu cảm, năng lượng đó có thể truyền đến người đọc thông qua chữ viết.

Mình đã đọc biết bao nhiêu sách rồi, thật ra không thể nào nhớ hết được tất cả nội dung trong đó, mà chỉ những ý chính trong đoạn, hoặc là một số câu, đoạn trích nhỏ có ý nghĩ gì đó với tác giả. Nhưng vô tình có liên hệ với bản thân, khiến mình thích thú, từ đó có thể cảm nhận và thấu hiểu. Thích cái suy nghĩ của người này, tự do, phóng khoáng như mình,… Vì vậy mình cũng không cần phải đặt nặng câu từ của mình có hay không, phải viết thơ ca lãng mạn như thế nào, cũng không cần phải có người khen ngợi,… mình chỉ muốn cùng cho người đọc trãi nghiệm cảm xúc cùng mình.

Cuối cùng đây là mục đích của lập trang web cá nhân mà. Mình có quyền tự do, sử dụng, khai thác mọi giá trị trên này. Không làm ảnh hưởng đến người khác, có thể thoái mái viết trên này mà không sợ ai biết mình là ai. Cũng không phải như viết sách, chỉnh sửa lên, chỉnh sửa, xuống rồi xét duyệt,v.v… Mình thấy cách viết của mình để trên mạng là phù hợp nhất. Dù sao thì mình cũng đã khổ cực một năm trời rèn luyện ở trên đây, sáng lập, mày mò, tại sao cớ chi mà không sử dụng cơ chứ.

Bạn cũng có thể thích..